Lời xin lỗi muộn màng
Ngày đăng : 07:30, 09/11/2017
Những ngày đầu tháng 11, khi cái chớm se lạnh của rừng núi Tây Bắc bắt đầu thấm vào da thịt, tôi gặp chị P.T.T.X tại phiên tòa xét xử chính người chồng của chị – Bị cáo L.V.T (sinh năm 1982, trú tại bản Tin Tốc, xã Mường Tùng, huyện Mường Chà, tỉnh Điện Biên).
Dáng người chị X nhỏ, khuôn mặt hốc hác, dường như bị suy sụp nhiều khi người chồng bị bắt vì tàng trữ trái phép chất ma túy. Vừa bước vào phòng xử án đôi mắt chị rưng rưng khi nhìn thấy chồng mình gầy đi nhiều sau hơn 5 tháng bị tạm giam. Đứng ở vành móng ngựa, liếc thấy sự có mặt của vợ, bị cáo L.V.T cúi xuống, đôi mắt ân hận, xấu hổ.
Ảnh minh họa (internet)
Tại phiên tòa, bị cáo thành khẩn khai nhận hành vi phạm tội của mình, tỏ rõ thái độ ăn năn, hối cải. Khi Kiểm sát viên trình bày luận tội “Bị cáo là một cựu quân nhân, từng có thời gian rèn luyện trong môi trường quân đội. Bị cáo có vợ là giáo viên và 01 con còn nhỏ. Đáng lẽ là một cựu quân nhân, một người chồng, người cha trong gia đình, bị cáo phải chịu khó lao động, rèn luyện để vừa nuôi sống chính bản thân vừa gánh vác trách nhiệm gia đình. Nhưng trái lại bị cáo lại tự mình đi vào con đường nghiện chất ma túy. Để có tiền đáp ứng nhu cầu trái pháp luật đó, bị cáo đã phải làm thuê, bán các tài sản trong gia đình để đi mua ma túy dẫn đến bị bắt và bị xét xử trong vụ án này”… bị cáo cúi mặt, mắt rưng rưng. Dường như trong con người ấy đang trỗi dậy sự ân hận vì đã không làm tròn bổn phận người chồng, người cha và trỗi dậy mong muốn mãnh liệt để trở lại làm người có ích cho gia đình, xã hội.
Khi hội đồng xét xử cho nói lời sau cùng, trong nước mắt bị cáo nói “bị cáo đã nhận thức được hành vi của mình là sai, bị cáo mong hội đồng xét xử cho bị cáo một cơ hội để được làm người, bị cáo hứa sau này sẽ không bao giờ tái phạm, sẽ từ bỏ ma túy, bị cáo gửi lời xin lỗi đến người vợ, con, xin lỗi gia đình”.
Trong giờ nghị án, bị cáo quay sang người vợ khẽ hỏi: “con có nhớ anh không? bố mẹ khỏe không?”. Lúc này, chị nghẹn ngào hướng ánh mắt vào chồng: “con toàn hỏi mẹ ơi bố đi đâu?”. Nghe câu hỏi ngô nghê của đứa con làm cho người cha ấy càng ân hận với việc làm của mình. Trong cuộc trò chuyện ngắn ngủi đó, bị cáo tỏ thái độ rất ân hận với người vợ, đặt niềm hy vọng vào người vợ trẻ, mong ngày quay lại với gia đình.
Ma túy! chính ma túy đã phá vỡ bao nhiêu cuộc đời con người, bao nhiêu mái ấm gia đình, bao nhiêu tài sản, sức khỏe… xa hơn nữa, gây mất trật tự trị an, là nguyên nhân phát sinh nhiều loại tội phạm khác.
Mong sao lời xin lỗi muộn màng của L.V.T sẽ thức tỉnh những người đang tàng trữ, sử dụng “cái chết trắng”, lấy đó làm bài học, làm tấm gương để soi vào, để tránh xa ma túy.
Bản án 06 năm tù sẽ không là quá dài đối với người biết nhận lỗi, biết ân hận. Người vợ trẻ, đứa con thơ đang ngày đem mong ngóng sẽ là động lực để bị cáo chấp hành tốt hình phạt, phấn đấu sớm trở về với gia đình, trở thành người có ích, người công dân tốt.
Ngọc Kiên
Các bài liên quan>>>
Đồng bạc “đâm toạc” lương tâm
Nguy cơ tai nạn và mức phạt khi đeo tai nghe điện thoại tham gia giao thông